Ra mắt họ hàng

Tháng mười 15, 2020

Anh nhà nói với mình rằng mùa giáng sinh năm nay, cả gia đình sẽ tổ chức tiệc Giáng Sinh theo kiểu truyền thống. Việc này do chị dâu của mình đề xuất, vì chị muốn giúp mình hiểu hơn về văn hoá người Hà Lan.

Mỗi người trong gia đình sẽ rút thăm, và trên thăm sẽ có tên của một người khác. Khi rút được tên của ai thì sẽ chuẩn bị một món quà và một bài thơ cho người đó bằng tiếng Hà Lan. 

Mình thích dữ lắm. Mặc dù tiếng Hà Lan không giỏi, nhưng mình nói với anh là “an tâm đi, em làm được hết đó.”

Nhớ lại ngày đầu tiên đi gặp chị dây. Anh cũng quan tâm và lo lắng như vậy. Anh dặn dò mình đủ thứ, mình cũng bỏ ngoài tai. Mình chỉ nói với anh là “anh an tâm.”

Mình nói vậy không phải vì không tin anh, mà vì mình không muốn có những định kiến hay quan điểm trước khi gặp. Mình muốn tự khám phá xem gia đình bên kia là người như thế nào.

Mẹ mình ở Việt Nam cũng lo, gọi điện tới gọi điện lui. Mình cũng nói với mẹ là “đừng có lo, mấy chuyện này với con dễ ợt à. Mọi người sẽ thích con mà.”

Gặp chị dâu, mình nhận ra liền chị là người có xu hướng hài hoà và biểu cảm. Nên mình cũng dễ dàng cởi mở nói đủ chuyện trên trời dưới đất.

Sau đó, mình chơi với con gái của chị. Trong lúc chơi thì mình nhận ra bé là người có xu hướng biểu cảm và thúc đẩy. Mình có nói chuyện với chị dâu. Mình phân tích cho chị ấy những điểm mạnh và điểm cần cải thiện mà mình thấy được ở bé. Mình cũng nói cho chị nghe ở trường bé sẽ có những hành vi như thế nào. Và những rủi ro mà bé có thể gặp phải nếu không kiểm soát được.

Mình còn nhớ mình nói với chị là ở trường, bé sẽ năng động lắm, và có nhiều bạn bè. Nếu chơi trong nhóm thì bé sẽ có xu hướng làm thủ lĩnh cả nhóm luôn. Rồi trong lớp, bé cũng sẽ năng động hơn những bé khác, sẽ hay giơ tay phát biểu, sẽ hay nói chuyện, thích kết bạn với mọi người. Nhưng rủi ro là bé có thể bị bạn bè nghỉ chơi, hoặc méc cô giáo vì đôi khi bé lấn lướt bạn của mình quá. Hoặc là năng động quá nên chiếm mất cơ hội tham gia của các bạn khác.

Chị nghe xong bất ngờ lắm, vì mình mới gặp bé có chưa tới ba mươi phút mà nói đúng hết những gì đang diễn ra ở trường.

Mình chỉ cưởi, rồi nói thêm chút xíu về những gì có thể xảy ra khi bé lớn lên, bé có thể làm gì, tiềm năng của bé là ở đâu. Tất nhiên mình cũng không quên nói rằng mọi thứ đều có thể thay đổi, tuỳ thuộc vào những sự kiện xảy ra trong đời bé. 

Cứ thế, buổi nói chuyện với chị dâu ngày hôm đó xoay quanh hai mẹ con của chị. Chứ mình cũng chẳng nói gì về mình nhiều.

Sau buổi gặp mặt, anh nhà nói với mình là anh tự hào lắm. Vì chị dâu nhắn với anh là bất ngờ về cách phân tích và nhìn nhận của mình. Chị không hiểu sao chỉ trong lần đầu tiên gặp mặt mà mình hiểu gần hết về chị và con của chị. Chị cũng đi kể cho cả ba má nghe, mọi người tò mò về mình lắm. 

Mình chỉ cười tít mắt…

Mình thường không lo lắng lắm về chuyện mẹ chồng nàng dâu. Vì mình tin rằng chỉ cần mình hiểu được tính cách, suy nghĩ, cảm xúc, mong muốn và nỗi sợ của họ thì mọi người sẽ nhanh chóng kết nối và thân thiện với nhau.

Và ai cũng có nhu cầu được nói về mình, được người khác lắng nghe, được người khác hiểu.

Nếu làm được hết mấy việc này một cách chân thành và tự nhiên, mọi người sẽ hoà thuận và yêu thương nhau thôi.

Giờ mình phải ngồi học tiếp tiếng Hà Lan để chuẩn bị làm thơ. Việc này với mình thì không dễ chút nào. :))

-byQuy-

0
Túi mua sắm của bạn
  • Không có sản phẩm trong giỏ hàng