Âm thanh của sự tĩnh lặng

Tháng tám 13, 2020

Lần đầu tiên tôi biết đến thiền định (meditation) là vào 8 năm trước. Lúc đó, tôi tham gia một khoá thiền ở trên núi của thầy Minh Niệm trong vòng 1 tuần. Nhưng sau khoảng 5 ngày, thì tôi đã quyết định trốn xuống núi, vì không thể theo được giờ giấc sinh hoạt của cả lớp như là phải thức dậy lúc 3 giờ sáng để thiền, không được nói chuyện nhiều trong ngày, khi di chuyển thì phải chậm rãi, khi ăn thì phải ăn từ từ để cảm nhận được hương vị của món ăn và biết ơn những thứ mình ăn…

Thời điểm đó, tôi nhận thấy được giá trị của việc thiền định, nhưng tôi cảm thấy nó không dành cho mình, tôi không tìm thấy được khoảng lặng bình yên trong quá trình thiền định này. Tôi thích một cuộc đời sôi nổi hoặc là trôi nổi, tôi cũng không rõ nữa.

2 năm gần đây, tôi bắt đầu thực hành thiền định thường xuyên hơn. Tôi bắt đầu nghe được tiếng của hơi thở, tiếng của thiên nhiên, và đôi khi tôi nghe được tiếng của ký ức. Và hôm nay, lần đầu tiên sau 8 năm, tôi nghe được âm thanh của sự tĩnh lặng. Âm thanh này không giống tiếng chim kêu, không giống tiếng xe chạy, mà nó là một sự rung động của âm thanh, nó làm tôi nhớ tới thời điểm tôi bị lên cơn tim và mê sảng vào năm 2017, trước khi tôi nhắm mắt, có một tiếng rít nhẹ chạy qua lỗ tai. Nhưng âm thanh của sự tĩnh lặng không chỉ là một tiếng rít nhẹ chạy qua lỗ tai, mà là một chuỗi những xung động nhỏ cứ chạy vào tai của tôi; rất êm dịu và thư giản. Tôi chỉ cảm nhận được âm thanh này rõ ràng một bên tai phải, vì âm thanh ở phía bên tai trái đã bị làm nhiễu bởi tiếng thở của anh nhà tôi. Trong thời khắc đó, tôi nhận thấy được sự khác biệt giữa tiếng ồn và sự tĩnh lặng. Tôi tự hỏi mình, tôi đã làm điều gì khác so với khoảng thời gian trước, khiến tôi có thể nghe được âm thanh của sự tĩnh lặng? Có lẽ là vì tôi đã bỏ hết tất cả những quy định, những nguyên tắc, những hướng dẫn về phương pháp thiền.

Tôi thiền theo cách của riêng tôi, tôi ngồi theo tư thế mà tôi thích, tôi hít thở theo nhịp phù hợp với cơ thể của tôi, và tôi không tự xem mình đang thiền định. Tôi đơn giản chỉ muốn tận hưởng khoảng lặng bình yên bên trong mình vào mỗi sáng.Tôi mỉm cười, âm thanh của sự tĩnh lặng cũng chợt tắt theo. Tôi lại chui vào tấm chăn, nhắm mắt lại, ôm anh và ngủ tiếp. Hôm nay tôi đã tự thưởng cho mình một giấc ngủ dài hơn, vì tôi đã nghe được âm thanh của sự tĩnh lặng.

-byquy-

0
Túi mua sắm của bạn
  • Không có sản phẩm trong giỏ hàng